Tôi thầm thương trộm nhớ Momose-san, người phụ nữ đã có chồng sống ở căn hộ bên cạnh. Mỗi lần lướt qua cô ấy ở hành lang, tim tôi như ngừng đập, hơi thở rối bời vì lúng túng. Rồi một ngày, khi chiếc máy lạnh nhà Momose-san hỏng và chồng cô ấy vắng nhà, tôi được gọi đến để sửa. Đôi mắt tôi không thể rời khỏi những giọt mồ hôi lấp lánh trên khe ngực nổi bật của cô. Trong một khoảnh khắc mất kiểm soát, tôi đã đẩy Momose-san ngã xuống. Từ đó, chúng tôi lén lút gặp gỡ, đắm chìm trong những khoảnh khắc nồng cháy, để mặc khát khao dẫn lối, mồ hôi thấm đẫm, không ngừng quấn quýt nhau cho đến khi kiệt sức…

Từ Khóa: